Sao Việt trong phong cách phối đồ cùng bra top cho ngày hè
Đêm 8.3, tiền đạo Nguyễn Tiến Linh đã buộc phải được thay ra sớm ở phút 73, trận đấu CLB Bình Dương gặp Thể Công Viettel ở vòng 16 V-League 2024 - 2025, sau tình huống anh trượt chân khiến đầu gối va vào ống quyển của Bùi Tiến Dũng.Pha va chạm khiến Tiến Linh tỏ ra rất đau đớn. Sau trận đấu, đầu gối của anh bị sưng vù, không thể gập lại được khiến đi lại rất khó khăn. Nhưng rất may đến sáng 9.3, đội trưởng CLB Bình Dương dù vẫn sưng nhưng đã bớt đau, có thể đi lại nhẹ.Theo chẩn đoán ban đầu của bác sĩ CLB Bình Dương, Tiến Linh may mắn chỉ bị va chạm ở phần mềm, khả năng cao tránh được nguy cơ tổn thương gối.HLV Công Mạnh đã yêu cầu thủ quân CLB Bình Dương nghỉ ngơi, hồi phục tích cực trong lúc chờ tập trung đội tuyển Việt Nam ngày 11.3 tới, sẽ được chăm sóc kỹ lưỡng bởi đội ngũ bác sĩ giàu kinh nghiệm của VFF.Ở đợt tập trung đầu tiên của đội tuyển Việt Nam trong năm 2025 ở Bình Dương với 26 cầu thủ, HLV Kim Sang-sik triệu tập 4 tiền đạo bao gồm Nguyễn Tiến Linh, Phạm Tuấn Hải, Bùi Vĩ Hào và Đinh Thanh Bình trong khi Nguyễn Đình Bắc tập trung đội U.22 Việt Nam.Hiện tại, vết đau của Tiến Linh sẽ cần theo dõi thêm khiến ông Kim phải tính toán khả năng sử dụng anh ở trận giao hữu gặp Campuchia ngày 19.3 hay không, hoặc chờ bình phục hoàn toàn cho trận chính thức mở màn vòng loại thứ 3 Asian Cup 2027 gặp Lào ngày 25.3.Thực tế, đây cũng có thể sẽ là cơ hội để đội tuyển Việt Nam thử nghiệm phương án khi không có 2 chân sút tốt nhất là Xuân Son và Tiến Linh. Đinh Thanh Bình hiện đang có 2 bàn giúp CLB Ninh Bình dẫn đầu giải hạng nhất quốc gia, trong khi Phạm Tuấn Hải có 1 bàn cho CLB Hà Nội ở V-League 2024 - 2025.Tuấn Hải đã tỏa sáng trong trận chung kết lượt về với 2 bàn thắng giúp đội tuyển Việt Nam đánh bại Thái Lan 3-2 ngay tại Rajamangala để vô địch AFF Cup 2024. Chân sút trẻ Bùi Vĩ Hào cũng có cơ hội khi đang đạt phong độ cao, vừa nổ súng ở vòng 16 V-League, trong cảnh thi đấu trước khán giả Bình Dương.Làm đẹp cho kỳ nghỉ bằng những mẫu nail 'đình đám' nhất mùa hè
Tối 6.3, bà Nguyễn Thị Lệ Hằng, Giám đốc Trung tâm CNTT-TT (Trung tâm chuyển đổi số) thuộc Sở KH-CN tỉnh Quảng Trị, đã có văn bản giải trình về vụ việc chỉ có 1 nhân viên đến làm việc tại cơ quan thời điểm ban lãnh đạo Sở KH-CN đến thăm, tặng hoa nhân ngày Quốc tế phụ nữ (8.3).Cụ thể, phía trung tâm cho biết đã không nhận được thông báo từ đại diện công đoàn cơ sở về việc ban lãnh đạo Sở KH-CN gồm giám đốc, phó giám đốc, chủ tịch công đoàn đến thăm và tặng hoa nhân ngày Quốc tế phụ nữ 8.3."Về việc chỉ có 1 nhân viên đi làm vào lúc sở đến thăm, chúng tôi đã kiểm tra các camera an ninh và xác định ban lãnh đạo sở đến thăm vào lúc 7 giờ 26 phút đến 7 giờ 30 phút thì rời đi. Vào lúc 6 giờ 30 phút đến 7 giờ 30 phút có 5 viên chức, người lao động đến làm việc và từ 7 giờ 30 phút đến 7 giờ 38 phút có thêm 9 viên chức khác đến làm việc", văn bản giải trình có đoạn viết.Trao đổi thêm với PV Thanh Niên, bà Hằng cho biết vì không nhận được thông báo ban lãnh đạo sở đến thăm nên các cán bộ, nhân viên không biết; thời điểm đoàn đến thăm, các cán bộ và nhân viên ngồi trong phòng làm việc. "Nếu nhận được thông báo thì tôi đã chỉ đạo cho cán bộ, nhân viên chuẩn bị kỹ lưỡng để đón ban lãnh đạo đến thăm. Vì không biết nên một số cán bộ vẫn ngồi trong phòng làm việc", bà Hằng nói.Trung tâm sẽ rút kinh nghiệm sâu sắc và đã chấn chỉnh kỷ luật, kỷ cương hành chính, chấp hành nghiêm túc thời gian làm việc đến toàn bộ viên chức, người lao động theo chỉ đạo của Giám đốc Sở KH-CN.Như Thanh Niên đã thông tin, sáng nay 6.3, Giám đốc Sở KH-CN tỉnh Quảng Trị có văn bản gửi UBND tỉnh Quảng Trị đề nghị tạm dừng bổ nhiệm Giám đốc Trung tâm chuyển đổi số vì chưa chấp hành nghiêm túc quy định về thời gian làm việc.Cụ thể, vào 7 giờ 35 phút hôm nay (6.3), nhân dịp kỷ niệm 115 ngày Quốc tế phụ nữ (8.3), ban lãnh đạo Sở KH-CN tỉnh Quảng Trị đến thăm và tặng hoa chúc mừng một số đơn vị sự nghiệp của sở, trong đó có Trung tâm chuyển đổi số.Mặc dù đã có thông báo trước, tuy nhiên khi ban lãnh đạo đến Trung tâm chuyển đổi số thì chỉ có 1 nữ nhân viên có mặt tại nơi làm việc.Trung tâm chuyển đổi số vừa được chuyển từ Sở TT-TT tỉnh Quảng Trị qua Sở KH-CN sau khi 2 đơn vị sở này sáp nhập. Toàn bộ trung tâm có 15 cán bộ, nhân viên và hiện chưa bổ nhiệm giám đốc mới sau sáp nhập.
Sôi động giải bóng đá Hội đồng hương huyện Núi Thành
Làm người hướng dẫn, báo cáo viên, tập huấn cho nhiều nhà trường, thầy cô và các bậc phụ huynh "cách" chạm đến giáo dục hạnh phúc, lần nào PGS Trần Thị Lệ Thu cũng cố gắng đưa ra những ví dụ gần gũi, dễ hình dung, dễ cảm nhận và dễ làm theo nhất.Không "đao to búa lớn", cô Thu luôn nhắc và hướng dẫn tại chỗ để các thầy cô làm dịu cơn giận bằng cách tập trung vào hơi thở. "Việc hít thở không mất tiền, không ai đánh thuế", cô Thu nói và cho rằng trong lúc hít thở thật sâu ấy, giáo viên lắng nghe bản thân để nhận ra mong muốn, cảm xúc thật nhất của mình. Ẩn bên dưới sự tức giận là sự thương yêu, lo lắng về học sinh của mình chưa ngoan, chưa chăm, chưa giỏi… Vậy thì làm thế nào đừng để sự tức giận bùng lên lấn át cả yêu thương như thường thấy.Lớp học hạnh phúc không phải lớp học hoàn hảo mà nó là tiến trình thay đổi tích cực, liên quan tới nhiều thành tố là giáo viên, học sinh, thậm chí cả phụ huynh học sinh...Có lần đưa ra hình ảnh chú ngựa đang kéo một cỗ xe rất nặng, cô Lệ Thu ví chú ngựa đó là các bạn học sinh, người phải vác nhiều thứ trên đôi vai nhỏ bé: trách nhiệm học hành, tình bạn, tình yêu, sự kỳ vọng của gia đình… Đó là áp lực và cũng là những thách thức lớn mà mỗi học sinh phải gánh vác.Con ngựa thồ nặng nhọc ấy cũng chính là giáo viên hoặc các bậc phụ huynh với rất nhiều gánh nặng: làm thế nào để trở thành chỗ dựa vững chắc về vật chất cũng như tinh thần cho con cái; làm thế nào để con cái biết cách lắng nghe; làm thế nào để giúp con có kết quả học tập tốt...Nếu không có phương pháp phù hợp, không tìm ra được "tiếng nói chung", hai con ngựa ấy sẽ kéo cỗ xe về hai hướng khác nhau, và như vậy, kết quả sẽ khó lòng được như mong muốn.PGS Trần Thị Lệ Thu kể:"Tôi từng bắt gặp một cô giáo ôm tập bài kiểm tra của học sinh, gặp tôi trong hành lang mà nước mắt chảy dài. Cô nói rất thương học sinh, các em bị học hành quá tải, rồi bài kiểm tra nhiều… Nhưng thương cũng chẳng thể thay đổi được, vì muốn thi đỗ thì các em cần học tập và ôn luyện như thế.Chúng tôi sau đó trao đổi với nhau xung quanh việc làm thế nào để "áp lực của học sinh chuyển sang động lực". Vì chỉ khi là động lực thì học sinh mới dễ dàng "chịu tải".Lần gặp lại, cô kể với tôi, cô đã chia sẻ tâm tư và lo lắng này với học sinh. Nhìn thấy cô khóc, nhiều học sinh rất cảm động. Các em suy nghĩ và thấy cô đã thương mình thế thì mình phải cố gắng để không phụ lòng cô. Các em chủ động đề ra kế hoạch ôn tập. Nhiều học sinh gửi cho cô danh sách những vấn đề vướng mắc cần cô giúp đỡ. Cô trò cứ thế trao đổi, cùng làm việc với nhau và các em đã vượt qua áp lực thi cử nhẹ nhàng hơn…".Từ những câu chuyện thực tiễn ấy, khi đi "xây" hạnh phúc, cô Lệ Thu luôn nhắc giáo viên đừng ngại nói ra căng thẳng của mình với cấp trên, với đồng nghiệp và cả với học trò. Cái uy của nhà giáo, với cô Thu, không phải ở sự nghiêm nghị, nghiêm khắc.Thay vì quát mắng, phạt học sinh bằng những hình phạt nghiêm khắc, cứng nhắc, giáo viên cần biết chia sẻ cảm xúc, lo lắng của mình với các em. Nếu nói "cô muốn tìm một cách nào đó phù hợp (hoặc cô chịu rồi đấy), em có cách nào để giúp cô hiểu và làm gì đó tốt hơn cho em không?" thì có thể giáo viên sẽ nhận được tín hiệu "chia sẻ, mở lòng hoặc giúp đỡ" của học sinh."Tôi cũng có lần nói câu đó với một sinh viên. Em đã khóc và nói với tôi về hoàn cảnh của em. Những thông tin em nói làm tôi bất ngờ. Tôi không nghĩ trong hoàn cảnh khó khăn đó mà em vẫn cố gắng trụ được và học tập. Cách giáo viên và học sinh hiểu nhau, tương tác với nhau cũng không quá khó nếu mình tin vào cách làm đúng là lắng nghe để thấu hiểu", PGS Lệ Thu nhìn nhận.Khi được hỏi đồng hành cùng các nhà trường trong việc thực hiện "lớp học hạnh phúc", cô có nghĩ là có thể đạt được mục tiêu này trong bối cảnh giáo dục đang còn quá nhiều bất cập, PGS Lệ Thu nói: "Lớp học hạnh phúc không phải lớp học hoàn hảo mà nó là tiến trình thay đổi tích cực, liên quan tới nhiều thành tố là giáo viên, học sinh, thậm chí cả phụ huynh học sinh…Tuy nhiên, ở môi trường lớp học, mỗi giáo viên có thể tìm một "kế sách" linh hoạt để làm mềm hóa không khí, quan hệ thầy trò, để học trò đứng về phía mình, cùng mình tích cực giải quyết khủng hoảng, giải quyết áp lực".Cô Lệ Thu cho rằng những cái giáo viên đang thiếu, đang cần bổ sung không phải là kiến thức gì đó cao xa mà đơn giản là cách khám phá bản thân, thay đổi bản thân để thích ứng với môi trường công việc, và có "sức đề kháng" (kỹ năng ứng phó) với những vấn đề tiêu cực tác động đến mình.Muốn học sinh hạnh phúc, lớp học hạnh phúc thì chính mỗi giáo viên phải cảm thấy thực sự hạnh phúc với công việc mình đang làm.
Dù vậy, để bán được giá cao, cần nâng chất lượng tín chỉ carbon rừng. Không chỉ đơn thuần là làm tăng khả năng hấp thụ, mà còn cần cải thiện điều kiện làm việc của những người thực hiện công tác bảo tồn, bảo vệ; liên quan đến các tiêu chí về kinh tế - xã hội và môi trường bền vững...
Chiến binh bầu trời - Kỳ 3: Nhiệm vụ đặc biệt của An-26
Những ngày giáp Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025, nhiều thương hồ ở xóm chợ nổi miền Tây giữa dòng kênh Tẻ TP.HCM vẫn miệt mài mưu sinh, mong đón một cái tết đủ đầy.Nhiều người gọi đây là xóm chợ nổi miền Tây vì trải dài một đoạn chừng 500 m từ gầm cầu Tân Thuận 2, trên dòng kênh Tẻ dọc đường Trần Xuân Soạn, là hàng chục chiếc ghe, xuồng tụ lại thành xóm thương hồ. Đa phần, những người sinh sống trên ghe là người dân miền Tây men theo sông nước đến thành phố này, chọn kênh Tẻ làm bến đậu mưu sinh hàng chục năm. Ngày trước, chỗ này còn được biết đến là "chợ nổi Tân Thuận", tồn tại hàng chục năm. Thuở đường bộ chưa phát triển, đây là nơi giao thương "trên bến dưới thuyền" sầm uất. Dần dà, chỉ còn lác đác vài chục chiếc ghe, thương hồ mưu sinh ở đây bằng nghề bán trái cây, chủ yếu nhập từ miền Tây lên.Những ngày giáp tết, bà Trần Thị Nhi (62 tuổi) ngồi dưới chiếc ghe nhỏ của mình ở xóm thương hồ này, mặt buồn thiu ngồi nhìn những nải chuối chín đẹp mắt phía trước, nhưng vắng khách mua.Quê ở Bến Tre, tuổi già không còn sức làm nông, vợ chồng già quyết định lên đây sống trên ghe, cạnh ghe con gái bà, bán trái cây lay lắt qua ngày. Tới nay ngót nghét cũng 5 - 6 năm. TP.HCM những ngày cuối năm triều cường, những cơn mưa trái mùa bất chợt cũng làm việc buôn bán của người phụ nữ gặp khó khăn."Cuối năm, bán ế quá! Hồi trước ngồi một chỗ chờ khách, nhưng giờ ngồi là đói, nên chồng tôi dù chân yếu nhưng vẫn phải ráng gánh chuối vô mấy con hẻm gần gần khu này để bán, được đồng nào hay đồng đó để mong cuối năm đón cái tết đủ đầy hơn", bà tâm sự.Còn nhiều bà con ở quê, người phụ nữ tâm sự tết năm nay, cả gia đình bà bỏ ghe lại đây, nhờ láng giềng cạnh bên trông coi, rồi bắt xe về quê ăn tết. Tình hình năm nay buôn bán không được tốt, bà Nhi nói mình ăn tết có phần tiết kiệm, nhưng được cạnh kề bên gia đình thời điểm này cũng là cái tết trọn vẹn, với bà.Chị Kim Ly, con gái bà Nhi mấy ngày qua tạm ngưng bán trái cây như thường lệ mà về Bến Tre để chuẩn bị nhập hàng cây cảnh, hoa tết lên đây để bán. Ở chiếc ghe cạnh bên ghe của mẹ, chị cùng chồng và con gái sinh sống ở đây cũng mấy chục năm nay."Cả nhà tôi định bán xong, 29 tết là cùng nhau lên xe về quê hết. Ghe thì bỏ lại nhờ người trông coi, kế bên có hàng xóm không về. Năm nay, mong việc buôn bán những ngày cuối thuận lợi để có đồng ra đồng vào ăn tết", chị chia sẻ thêm.Cách ghe của mẹ con bà Nhi không xa, bà Hiếu (60 tuổi) cũng quê Bến Tre cũng ngồi buồn thiu với những rổ trái cây nhập từ miền Tây lên vắng khách mua. Bà tâm sự cuối năm, buôn bán ế ẩm nên tinh thần không phấn khởi.Cùng gia đình ở xóm ghe này mười mấy năm nay, bà Hiếu cho biết thời điểm trước dịch Covid-19, việc buôn bán có nhiều thuận lợi, làm ăn được. Nhưng nhiều năm nay, kinh doanh đi xuống, buôn bán ế ẩm."Tết này, tôi cũng cùng gia đình về quê 28 tết. Tôi dự định nhập thêm mớ cây cảnh bán kèm với trái cây, bán cây cảnh, hoa tết thì có lời hơn một chút. Nếu bạn được thì ăn tết cũng ngon hơn. Chắc tầm mùng 9, mùng 10 gì đó, coi tình hình buôn bán thế nào rồi lên lại sau khi về ăn tết", bà chia sẻ.Trên chiếc ghe nhỏ, bà Ái Lan (55 tuổi) sống cùng con trai. Từ quê An Giang lên TP.HCM hơn 20 năm, làm đủ thứ nghề kiếm sống, 5 năm trở lại đây, bà mới bắt đầu sống trên ghe này vì hoàn cảnh khó khăn, không kham nổi tiền trọ trên bờ. Chồng mất cách đây hơn 1 năm, một mình bà bươn chải nuôi con trai năm nay lên lớp 6. Tết năm bay, bà cũng dự định sẽ cùng con nhỏ về quê để đón tết. Với người phụ nữ, quanh năm làm ăn vất vả, ngày tết, niềm hạnh phúc là khi được đoàn viên bên cạnh những người thân yêu.